You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Posts Posts :
1818
:
Monney Monney :
1266
:
Thanks button Thanks button :
26
:
Join date Join date :
15/01/2012
:
Age Age :
29
:
Đến từ Đến từ :
Nơi có cánh đồng xanh và cầu vồng
:
Status Status :
Hello ...
:
Rừng Na-uy Bgavat18
Rừng Na-uy Bgavat10Rừng Na-uy Bgavat12Rừng Na-uy Bgavat13
Rừng Na-uy Bgavat15
Sayuki
Rừng Na-uy Bgavat17
Rừng Na-uy Bgavat19Rừng Na-uy Bgavat21Rừng Na-uy Bgavat22
Sayuki
Học sinh ngoan
Học sinh ngoan


Hiện Đang:
Huy hiệu

Tài sản
Tài sản:
Huy hiệu - Huy chương:
Rừng Na-uy Vide10
Posts Posts : 1818
Monney Monney : 1266
Thanks button Thanks button : 26
Join date Join date : 15/01/2012
Age Age : 29
Đến từ Đến từ : Nơi có cánh đồng xanh và cầu vồng
Status Status : Hello ...
Rừng Na-uy Vide10

Bài gửiTiêu đề: Rừng Na-uy

Tiêu đề: Rừng Na-uy

Rừng Nauy
Haruki Murakami

Lời nói đầu.

Dịch giả: Trịnh Lữ


Tên nguyên gốc của tác phẩm, Noruwei no mori là cách dịch tiêu chuẩn trong tiếng Nhật cho tựa bài hát Norwegian Wood được John Lennon viết khi còn trong nhóm The Beatles (và cũng thường được nhắc đến trong cốt truyện); đây là cách dịch sai, vì mori là wood với nghĩa "rừng", không phải là "gỗ" vốn được đề cập trong bài hát.

o O o


Lời người dịch


Mối tình sâu sắc nhất của bạn có gắn liền với một bài hát nào không? Một cảnh trí nào không? Như một căn phòng trong đêm mưa mùa hạ? Một chiều thu ngoài bìa rừng hoang vắng? Rừng Na-uy là tên một bài hát của nhóm nhạc Beatles nổi tiếng. Lời ca của nó có những câu "Tôi từng có một cô gái, mà có lẽ đúng hơn là cô ấy đã từng có tôi… Cô dẫn tôi vào phòng và bảo tôi ngồi đâu cũng được, nhưng tôi thấy chẳng có chiếc ghế nào… Khi tỉnh dậy tôi chỉ có một mình, con chim ấy đã bay đi rồi…" Giai điệu và cấu trúc bài hát rất giản dị. Những sự kiện làm biến đổi cả cuộc đời ta thường gắn liền với những cái ngẫu nhiên giản dị. Ký ức khi đã trưởng thành thường cũng chỉ xúc động vì những điều giản dị. Và Rừng Na-uy là một câu chuyện tình yêu giản dị.

Giản dị như sự thật.
Như bốn mùa.
Như Sống Chết.


Như đại thi hào Ấn Độ Rabindranath Tagore đã viết về con tim biết yêu: "Cái giàu cái nghèo của nó là vô biên, niềm vui nỗi buồn của nó là trường cửu." Cái giản dị của Rừng Na-uy là cái giản dị chỉ có được khi người viết đã vượt lên hết những làm dáng có bản chất kĩ thuật vốn rất khó tránh trong sáng tác để chỉ bồi hồi kể lại những gì đang tuôn trào từ sâu thẳm cõi lòng mình.

Rừng Na-uy không lãng mạn. Nó không lí tưởng hoá và do vậy không bị lừa mị bởi chính những lí tưởng ấy của mình. Nó dũng mãnh như mũi tên vừa bay ra khỏi cánh cung. Thẳng từ cõi lòng bộc trực và chân xác của kiếp người. Đọc lời thoại trong Rừng Na-uy, tôi chỉ mong mình cũng nói được như thế với người mình yêu mến. Bị lôi cuốn theo những ý nghĩ và xúc cảm trong Rừng Na-uy, tôi cũng chỉ mong mình dám nghĩ được thành lời những gì vẫn cuộn tròn trong lòng mình như vậy. Đọc Rừng Na-uy, tôi chợt nhớ ra rằng hình như mình đã chỉ quen lừa mị bản thân, lừa mị người khác, để bôi trơn mọi mối quan hệ xã hội vốn chỉ xoay quanh và bị chi phối bởi tiền bạc, quyền lợi, danh vọng… Hình như tôi đã quên mất, hoặc đã luôn có ý thức đè nén tất cả những gì gọi là tự nhiên và cao cả của chính mình, hình như tất cả những "người bạn", "người yêu" kia chẳng phải vậy chút nào, vì đã có bao giờ tôi dám nói thẳng lòng mình với họ và biết chắc rằng họ cũng đã nói thẳng lòng họ với mình. Hình như tôi cũng đã chẳng phải là mình, vì đã khi nào tôi thực sự dám nhìn nhận những khiếm khuyết méo mó của mình, có ý thức công nhận chúng và biết vui với chúng, cũng như công nhận và vui với những khiếm khuyết của mọi người.
Con chim sắp chết, tiếng hót bi thương; con người hấp hối, lời nói chân thành. Tại sao vậy? Chỉ có sự chết mới cứu vãn được loài người khỏi nghiệp chướng dối trá hay chăng? Đọc Rừng Na-uy, tôi thấm thía được một chân lí giản đơn, rằng "sự chết không là đối nghịch của sự sống, mà là một phần của sự sống". Sống, tức là nuôi dưỡng Chết. Sự chết không phải là chấm dứt, cũng chẳng phải là bắt đầu. Nó ở ngay đây rồi, được chính sự sống nuôi dưỡng.

Và tôi hiểu được tại sao chỉ những nhân vật trung thực trong trắng và dũng cảm trong Rừng Na-uy mới tự kết liễu cuộc đời mình. Họ còn quá trẻ và không đủ kiên nhẫn để hy vọng cuộc đời này sẽ nuôi dưỡng được một cái chết tự nhiên xứng đáng. Và tôi cũng hiểu tại sao nhiều nhà văn lớn của Nhật Bản như Osamu Dazai và Yasunari Kawabata cũng đã chọn cái chết để khỏi phải chứng kiến cái đẹp và cái cao cả đang bị thời cuộc làm nhục.

Cuộc khủng hoảng của thế hệ trẻ Nhật Bản cuối thập kỷ 1960 trong Rừng Na-uy không phải chỉ là sự đớn đau của linh hồn và thân xác đang phải vượt ngưỡng ngây thơ, mà còn là sự thất vọng lớn lao trước những biến đổi ngu xuẩn của thờỉ cuộc: phép lạ kinh tế của một đế quốc quân chủ thất trận đang khiến cho lòng tin mù quáng vào Thiên Hoàng bị thay thế bởi tín ngưỡng có tính toán vào sức mạnh của đồng tiền và những ước lệ xã hội kèm theo.

Tôi đọc Rừng Na-uy và nhớ đến Hemingway, Paul Bowls, Kerouac… đến những thế hệ trí thức trẻ tuổi Âu Mỹ sau hai cuộc thế chiến vẫn được gọi là The lost generations - những thế hệ bị tha hoá với chính sự thắng thế và hưng thịnh vật chất của phương Tây, không tìm thấy chỗ đứng của mình trong chốn phồn thực hãnh tiến ấy. Tôi nhớ đến Kundera và cái nhẹ bỗng không thể chịu đựng nổi của kiếp người trong vòng xoáy của những cuộc đổi thay bạo lực. Và tôi cũng nhớ đến câu nói của Alexei Tolstoi: "Những cuộc chiến tranh rồi sẽ chấm dứt, những cuộc cách mạng sẽ thôi gào thét, và sẽ chỉ còn lại mãi mãi tấm lòng dịu dàng và êm ái của em."

Trong Rừng Na-uy, thân xác là nơi trú ngụ và phương tiện biểu cảm tự nhiên nhất của tình yêu. Không những hoàn toàn không phải là một "dâm thư", mà ngược lại, Rừng Na-uy là cuốn tiểu thuyết bắt người đọc phải nhận thức được sự ngu xuẩn của mọi thứ dâm tính trong thị trường văn chương, phim ảnh, và trong chính ý nghĩ của con người. Rừng Na-uy chinh phục được độc giả toàn thế giới vì nó đã giúp giới trẻ (và cả những người không còn trẻ nữa) nhận ra cái cao cả theo nghĩa triết học và tự nhiên của tình yêu. Cái cao cả không còn núp bóng lí tưởng và lãng mạn, mà công khai trực tiếp trong tấm lòng trung thực dũng mãnh của tuổi trẻ.

Đọc Rừng Na-uy rồi, tôi chắc bạn sẽ nghĩ nhiều về bản thân mình. Về người mình yêu. Về bạn bè. Về bố mẹ anh chị em trong nhà. Bạn sẽ nghĩ, và sẽ nhớ đến lời những nhân vật trong Rừng Na-uy, và thực sự cảm thấy sung sướng vì máu nóng đang chảy trong huyết quản bạn, vì bạn đang sống, vì tình yêu là có thực. Và bạn sẽ muốn chạy đến với người mình yêu mến nhất để nói rằng bạn hỡi, chúng ta hãy trung thực với nhau, cùng làm quen và chấp nhận những bất toàn của nhau, vì chỉ có vậy chúng ta mới có thể tìm thấy bình yên và hạnh phúc.

Nhân vật chính trong Rừng Na-uy tên là Toru Wantanabe.

Tôi đã thấy cái tên Toru và Watanabe này ở vài tác phẩm khác của Murakami. Tự nhiên tôi giật mình: Murakami tuổi Kỷ Sửu, mà trong tử vi Tây Phương thì tuổi Sửu là Taurus - vị thần bò dũng mãnh đầy nhục cảm trong thần thoại Hy Lạp mà tôi vẫn bắt gặp trong tranh vẽ của Picasso. Toru phải chăng là một biến âm dí dỏm của Taurus theo lối Murakami? (Rừng Na-uy dí dỏm lắm, bạn cứ đọc mà xem).

Và Watanabe phải chăng là âm thanh vọng lại từ mấy từ tiếng Anh: "Want to be" - muốn được tồn tại, muốn sống, muốn thành được như thế? Có lẽ sự chân thực và tình yêu dũng mãnh của nhân vật Toru Watanabe đối với cả bản ngã và tha nhân trong Rừng Na-uy cũng chính là mơ ước của tác giả. Thế mới thật là tiểu thuyết! Đọc Rừng Na-uy rồi, tự nhiên ta thấy mình tự nhủ rằng nào, hãy mạnh mẽ lên như thần bò huyền thoại, và hãy biết "want to be". Ấy là một vài xúc cảm riêng tư của tôi khi đọc và dịch Rừng Na-uy.



Còn bạn, cuộc đời của bạn là cả một cõi riêng tư khác biệt, và bạn sẽ còn tìm được nhiều cái hay cái lạ nữa khi đọc Rừng Na-uy. Từng nghĩa trong tiểu thuyết cũng như xiêm y mỹ nhân, lớp lang của nó hấp dẫn đến đâu là tuỳ ở lòng người lần mở, và khi ta tưởng đã đến nơi thì hoá ra mới chỉ là bắt đầu. Cái duyên của Murakami là ông động được đến tơ lòng sâu kín của tất cả mọi người. Mong rằng những ân hưởng văn chương và cuộc đời mà tôi đã nhận được từ ông vẫn nguyên vẹn trong từng con chữ Việt mà tôi đã lựa chọn để kể lại Rừng Na-uy cho bạn nghe với tấm lòng bồi hồi trân trọng của mình.

Nguồn

Thông tin thêm:đây

PS: Cuốn này có vẻ rất nỗi tiếng, Sak mua rồi, đọc đc 1 đoạn rồi nghe mn nói bộ này hơi ... nên đi ra hỏi ông gú gồ, theo như trong wiki viết thì bộ này phù hợp vs đọc giả > 20t =.=" ...Sak cuốn gói lại chờ đến khi Sak 20 rồi đọc tiếp =.=" cũng rút kinh nghiệm lần sau lựa sách cẩn thận hơn :|

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Posts Posts :
102
:
Monney Monney :
1468
:
Thanks button Thanks button :
0
:
Join date Join date :
22/01/2012
:
Rừng Na-uy Bgavat18
Rừng Na-uy Bgavat10Rừng Na-uy Bgavat12Rừng Na-uy Bgavat13
Rừng Na-uy Bgavat15
Grey Bluffer
Rừng Na-uy Bgavat17
Rừng Na-uy Bgavat19Rừng Na-uy Bgavat21Rừng Na-uy Bgavat22
Grey Bluffer
Học sinh VIP
Học sinh VIP


Hiện Đang:
Huy hiệu
Rừng Na-uy Vide10
Posts Posts : 102
Monney Monney : 1468
Thanks button Thanks button : 0
Join date Join date : 22/01/2012
Rừng Na-uy Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: Rừng Na-uy

Tiêu đề: Rừng Na-uy

@Cra: treo tam bang da 20 tuoi len nguoi roi mo sach ra doc

Truyen nay, chi grey dang doc, grey doc duoc trang bia Rừng Na-uy 3563782329

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Posts Posts :
1818
:
Monney Monney :
1266
:
Thanks button Thanks button :
26
:
Join date Join date :
15/01/2012
:
Age Age :
29
:
Đến từ Đến từ :
Nơi có cánh đồng xanh và cầu vồng
:
Status Status :
Hello ...
:
Rừng Na-uy Bgavat18
Rừng Na-uy Bgavat10Rừng Na-uy Bgavat12Rừng Na-uy Bgavat13
Rừng Na-uy Bgavat15
Sayuki
Rừng Na-uy Bgavat17
Rừng Na-uy Bgavat19Rừng Na-uy Bgavat21Rừng Na-uy Bgavat22
Sayuki
Học sinh ngoan
Học sinh ngoan


Hiện Đang:
Huy hiệu

Tài sản
Tài sản:
Huy hiệu - Huy chương:
Rừng Na-uy Vide10
Posts Posts : 1818
Monney Monney : 1266
Thanks button Thanks button : 26
Join date Join date : 15/01/2012
Age Age : 29
Đến từ Đến từ : Nơi có cánh đồng xanh và cầu vồng
Status Status : Hello ...
Rừng Na-uy Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: Rừng Na-uy

Tiêu đề: Rừng Na-uy

@Gra: ko cần , chỉ là 20t thik hợp đọc thôi ko cấm gì , tớ cũng đọc đc 1 khúc rồi, cũng ko hứng thú lắm ~ h chuyển qua đọc bộ khác ~ cuốn đó bị nhỏ bạn mượn luôn ~

@All: bài hát của cuốn sách nè
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Norwegian-Wood-The-Beatles/IW8U09FF.html

I once had a girl or should i say she once had me
She showed me her room, isn't it good, Norwegian wood

She asked me to stay and she told me to sit anywhere
So I looked around and I noticed there wasn't a chair

I sat on a rug, biding my time, drinking her wine
We talked until two, and then she said: "It's time for bed."

She told me she worked in the morning and started to laugh
I told her I didn't and crawled off to sleep in the bath

An when I awoke, I was alone, this bird had flown
So I lit a fire, isn't it good, Norwegian wood.

Thanh củi Na Uy


Tôi từng có một cô gái, hay nên nói rằng, cô ấy đã từng có tôi
Cô ấy khoe với tôi căn phòng của cô ấy, vậy có tốt không, thanh củi Na Uy kia ơi

Cô ấy muốn tôi ở lại và bảo tôi có thể ngồi ở bất cứ đâu
Vậy nên tôi nhìn quanh, và nhận ra trong phòng không có cái ghế nào

Tôi ngồi trên thảm, chờ đợi cơ hội của mình, uống rượu của cô ấy
Chúng tôi nói chuyện đến hai giờ sáng, và sau đó cô ấy bào: "Đến lúc đi ngủ thôi."

Cô ấy nói với tôi cô ấy làm việc vào buổi sáng, và bắt đầu cười
Tôi nói rằng tôi thì không, và bò lê vào buồng tắm tìm chỗ ngủ

Và khi tỉnh dậy, tôi chỉ có một mình, con chim nhỏ đã bay đi mất
Vậy nên tôi châm một đốm lửa, vậy có tốt không, thanh củi Na Uy kia ơi.

PS: 4r thiếu bộ gõ rồi =.="

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Posts Posts :
80
:
Monney Monney :
921
:
Thanks button Thanks button :
3
:
Join date Join date :
16/01/2012
:
Age Age :
26
:
Đến từ Đến từ :
Accelerated World
:
Status Status :
I want to know...
:
Rừng Na-uy Bgavat18
Rừng Na-uy Bgavat10Rừng Na-uy Bgavat12Rừng Na-uy Bgavat13
Rừng Na-uy Bgavat15
~o0o*Vasto_Lord*o0o~
Rừng Na-uy Bgavat17
Rừng Na-uy Bgavat19Rừng Na-uy Bgavat21Rừng Na-uy Bgavat22
~o0o*Vasto_Lord*o0o~
Học sinh
Học sinh


Hiện Đang:
Huy hiệu

Tài sản
Tài sản:
Huy hiệu - Huy chương:
Rừng Na-uy Vide10
Posts Posts : 80
Monney Monney : 921
Thanks button Thanks button : 3
Join date Join date : 16/01/2012
Age Age : 26
Đến từ Đến từ : Accelerated World
Status Status : I want to know...
Rừng Na-uy Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: Rừng Na-uy

Tiêu đề: Rừng Na-uy

em cày hết quyển này rồi, cũng bình thường và chả có gì... cứ đọc tiếp đi chị sak, em nghĩ nó khác ý nghĩa, và hầu như giống manga và anime ở nhiều điểm

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Posts Posts :
80
:
Monney Monney :
921
:
Thanks button Thanks button :
3
:
Join date Join date :
16/01/2012
:
Age Age :
26
:
Đến từ Đến từ :
Accelerated World
:
Status Status :
I want to know...
:
Rừng Na-uy Bgavat18
Rừng Na-uy Bgavat10Rừng Na-uy Bgavat12Rừng Na-uy Bgavat13
Rừng Na-uy Bgavat15
~o0o*Vasto_Lord*o0o~
Rừng Na-uy Bgavat17
Rừng Na-uy Bgavat19Rừng Na-uy Bgavat21Rừng Na-uy Bgavat22
~o0o*Vasto_Lord*o0o~
Học sinh
Học sinh


Hiện Đang:
Huy hiệu

Tài sản
Tài sản:
Huy hiệu - Huy chương:
Rừng Na-uy Vide10
Posts Posts : 80
Monney Monney : 921
Thanks button Thanks button : 3
Join date Join date : 16/01/2012
Age Age : 26
Đến từ Đến từ : Accelerated World
Status Status : I want to know...
Rừng Na-uy Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: Rừng Na-uy

Tiêu đề: Rừng Na-uy





Tác giả: Haruki Murakami
Tựa gốc: ノルウェイの森 (Noruwei no mori')
Quốc gia: Nhật Bản
Nhà xuất bản: Vintage International
Kiểu sách: In
Số trang: 556
Người dịch: Trịnh Lữ


Rừng nauy- một câu chuyện:
Giản dị như sự thật.
Như bốn mùa.
Như Sống Chết.
(trích Lời người dịch)
















Các nhân vật chính:

Watanabe Toru: Mười tám tuổi (trước đây), là một sinh viên năm nhất bình thường trong khu học xá với ngành "sân khấu" nhưng tâm hồn và suy nghĩ của cậu lại là của kẻ đi trước thời đại-trước cái thập kỉ chất chứa trong xã hội tàn bại khi ấy là định kiến và lũ sinh viên "đạo đức giả" ngao ngán.

Trích:
"Cậu sẽ học ca-ca-cái gì?" hắn hỏi tôi.

"Sân khấu," tôi đáp.

"Cậu sẽ dàn dựng các vở kịch à?"

"Không, chỉ đọc kịch bản và nghiên cứu thôi. Racine, Ionesco, Shakespeare, đại loại thế."

Hắn nói đã nghe tiếng Shakespeare, nhưng không biết những người khác. Tôi cũng chẳng biết gì mấy về những tác giả kia, mới chỉ thấy tên họ trong các giấy tờ giới thiệu bài giảng.

"Cậu thích kịch à?" hắn hỏi.

"Cũng không hẳn thế."

Thế là hắn thấy lẫn lộn, và khi lẫn lộn thì hắn lắp bắp tợn. Tôi thấy hối hận vì đã nói vậy với hắn.

"Tớ có thể chọn bất kỳ môn gì," tôi nói. "Nhân chủng học, lịch sử châu Á. Tớ chọn sân khấu chỉ là tình cờ thôi, chẳng có gì khác." Thật là một cách giải thích không mấy thuyết phục.

Naoko: Xinh đẹp và đáng yêu, không ngôn từ nào có thể diễn tả được vẻ đẹp thiên thần ấy ngoài chính khí chất của cô do Murakami "họa bút".Cô bất hạnh khi người chị giỏi giang của mình mắc bệnh tự kỉ và tự tử; song đau đớn hơn là ngay cả người bạn trai Kizuki-đẹp trai, tài giỏi, người bạn không thể thiếu của cô cũng tự tử ví nguyên do được coi là "tâm li". Cuối cùng chính cô cũng đã mắc phải nó, có chăng là do xã hội đã đưa đẩy những con người như vậy tới số phận tột cùng?


Trích:
Đã gần một năm rồi tôi mới gặp lại Naoko, và nàng đã sút cân đến nỗi trông như một người khác. Cặp má phinh phính rất đặc biệt của nàng hầu như không còn nữa, và cổ nàng đã mảnh dẻ hẳn đi. Không phải nàng có vẻ gày gò hoặc ốm yếu: cái vẻ thanh mảnh ấy của nàng có cái gì rất tự nhiên và bình thản, như thể nàng đã ẩn náu trong một không gian hẹp và dài cho đến lúc bản thân nàng trở thành hẹp và dài vậy. Và xinh đẹp ra nhiều. Tôi muốn nói với nàng điều đó, nhưng không thể tìm được cách nói cho hay.

...
Naoko im phăng phắc ở đó, như một con thú ăn đêm nhỏ bé vừa bị ánh trăng nhử ra ngoài tổ. Trăng sáng làm rõ nét đường viền của môi nàng. Có vẻ cực kì mỏng mảnh và rất dễ bị tan vỡ, đường viền ấy rung động hầu như không thể nhận thấy được, theo với nhịp đập của tim nàng hoặc những chuyển động của nội tâm nàng, như thể nàng đang thì thầm với bóng đêm nhưng từ ngữ vô thanh.
...

Midori: Cô gái thông minh, lanh lợi, sự thẳng thắn của cô khiến người ta không thể ghét mà thấy vô cùng hứng thú ở nhiều khía cạnh về cô. Ngoại hình cá tính, nói năng bộc trực không quản người đời nghĩ gì, nói gì, ở cô có sự trung thực mà thế hệ thanh niên (cả xưa và nay) đều cần học tập.



Trích:
"Cậu có biết khói gì đấy không?" Midori đột ngột hỏi tôi.

"Chịu," tôi nói.

"Họ đốt băng vệ sinh đấy."

"Thật ư?" tôi không biết nói gì khác.

"Băng vệ sinh, tăm-pông, những thứ như thế," cô nói với một nụ cười. "Trường nữ sinh mà. Ông già chuyên dọn dẹp đi thu thập chúng ở tất cả những thùng đựng rồi đốt chúng trong lò. Khói đó đấy."

...

"Thế này nhé, đầu tiên, tớ muốn nằm xuống một cái giường to, rộng, êm ái. Tớ muốn thật thoải mái và say lơ mơ và xung quanh không có tí cứt lừa nào, và tớ muốn có cậu nằm xuống cạnh tớ. Rồi thì từng tí một, cậu cởi quần áo tớ ra. Thật nhẹ nhàng. Như kiểu mẹ cởi quần áo cho một đứa con nhỏ vậy. Thật là nhẹ nhàng."

"Hừmmm…"

"Còn tớ thì chỉ việc mặc kệ và lơ mơ sung sướng như thế cho đến lúc bỗng nhận ra chuyện gì đang diễn ra và hét lên "Thôi đi, Watanabe!" Và rồi tớ nói "Tớ thực sự thích cậu, Watanabe à, nhưng tớ đang có người khác rồi. Tớ không thể làm chuyện này". Tớ rất nghiêm túc trong những việc như thế này, cậu có tin hay không thì tuỳ, nhưng hay làm ơn dừng lại đi." Nhưng cậu không chịu dừng."

"Đâu, tớ sẽ thôi ngay mà," tôi nói. "Không sao, chỉ là tưởng tượng mà. Rồi sau đó cậu làm ra mặt rất buồn thế này này, và tớ thấy thương cậu quá và cố an ủi cậu. Nào, nào, tội nghiệp chưa này."

"Đó là những cái cậu đang muốn làm ngay bây giờ đấy à?"

"Đúng thế!"

"Thôi chết tôi rồi!"

Nagasawa: Người đã vượt qua ngưỡng "thích" hoặc "không thích" trong suy nghĩ của Toru. Thực sự Nasagawa là kẻ vừa giỏi vừa giàu với tính cách khiến cho người ta ghét nhưng nể. Như Toru, với cậu ta, thế giới hay xã hội này cũng chỉ như một "bãi cứt" không hơn không kém.


Trích:
Càng biết thêm về Nagasawa, hắn càng có vẻ lạ lùng hơn. Trong đời tôi đã gặp khối kẻ lạ lùng, nhưng không ai lạ bằng Nagasawa. Hắn mọt sách hơn tôi rất nhiều, nhưng hắn có lệ không bao giờ động đến một cuốn sách nếu tác giả của nó chết chưa được ba mươi năm. "Chỉ có sách loại ấy tớ mới tin được," hắn nói.

...

Khu học xá lan truyền nhiều "truyền thuyết" về Nagasawa. Một truyền thuyết nói đã có lần hắn ăn liền ba con ốc sên. Một truyền thuyết nữa nói hắn có một bộ củ khổng lồ và đã ngủ với hơn một trăm cô gái.



-Chìm đắm trong từng trang viết của tác phẩm, cái mà tôi-một người đọc sợ chính là kết thúc tác phẩm, những con chữ cuối, những dòng chữ kết. Điều đó thật đáng sợ như cái chết của Kizuki đối với Naoko, hay khủng khiếp hơn và dai dẳng hơn là sự hắt hủi của Nagasawa đối với tình yêu của Hatsumi. Những cái chết lần lượt: Người chị của Naoko, Kizuki, và chính Naoko. May mắn hơn, là Reiko vẫn còn sống-những con người tài giỏi ấy, tựa như đóa phù dung sớm nở tối tàn, họ ra đi trong tuổi thanh xuân và trong niềm thương tiếc của những người xung quanh, trong đó bao gồm cả gia đình và bạn bè họ và có cả chính chúng ta. Kizuki, Toru và cả Nagasawa, họ thấy thế giới này "như cứt", vậy chính xã hội "như..." ấy đã đẩy họ vào bước đường phải tự sát?! Có vẻ chẳng liên quan khi họ chẳng là quan chức hay cũng không phải đi lính trong thời kì đó, nhưng áp lực xã hội-thứ đến từ mọi nơi mọi ngóc ngách trên thế giới đè nén con người ta đến nghẹt thở. Nhà trường, bố mẹ, bạn bè...và những "thứ" tương tự trong các mối quan hệ về sau đã cướp đi hơi thở của họ. Quá khó thở!! Nhưng khách quan để nhìn thì thời đại nào cũng vậy cả thôi, họ tài giỏi vượt ngưỡng nhưng dường như họ thiếu can đảm để sống, đó không phải thứ ai cũng có, họ thừa "dũng cảm" để chết nhưng thiếu mất "lạc quan" để sống. Một ngày nọ cách đây hai năm, khi đó tôi cũng vậy, không thiết sống và muốn ngủ mãi với 20 viên thuốc ngủ. Sau đó, tôi mới hiểu, mình thiếu thứ gì để sống.


Có lẽ chẳng cần cái gọi là PR, chỉ cần bạn đọc, bạn cũng sẽ hiểu, tại sao thế giới gọi đây là cuốn sách của "tuổi thanh xuân" vĩnh viễn, luôn là như vậy (cứ bảy người ở Nhật lại có một người đọc rừng Nauy). Những nhân vật của thời đaị, mang suy nghĩ về cuộc sống, tình yêu, mơ ước và khát khao đi trước thời đại,họ là sản phẩm của của tiến bộ nhân loại. Có một thời, khi mà "sex" trở thành thứ bị lên án, "rừng Nauy" chính là "cái thớt" để để các loại "nhà" bình phẩm phê phán cho tới khi nó được công nhận.Bản thân tôi thấy rằng, sex ở đây không phải là khát khao nhục dục của thanh niên khi tuổi mười tám đôi mươi, mà nó là những kí ức thăng trầm và u sầu trong khu rừng ấy, chỉ đơn giản là nhu cầu như cái ăn cái mặc mỗi ngày.Ngôn từ nhẹ nhàng và thoát tục khiến tôi như ngỡ mình lạc bước vào câu chuyện thần tiên nào đó, ngọt ngào đầy lắng đọng nhưng vẫn không quên chút bay bổng như tâm hồn người nghệ sĩ hay chính là cái thần mà Murakami-sensei muốn truyền tải.

Mời các bạn đón đọc ( hoặc tìm mua) Rừng Nauy. Rừng Nauy

Nguồn: Vnsharing

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Rừng Na-uy Bgavat18
Rừng Na-uy Bgavat10Rừng Na-uy Bgavat12Rừng Na-uy Bgavat13
Rừng Na-uy Bgavat15
Rừng Na-uy Bgavat17
Rừng Na-uy Bgavat19Rừng Na-uy Bgavat21Rừng Na-uy Bgavat22
Sponsored content


Hiện Đang:
Huy hiệu
Rừng Na-uy Vide10
Rừng Na-uy Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: Rừng Na-uy

Tiêu đề: Rừng Na-uy

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết